Xá ôm chặt con gấu bông đã sờn, món đồ chơi thân thuộc mà nhóc luôn mang theo bên mình. Nhóc len lút rón rén đến sau canh cửa chính nơi mà mẹ đã khóa cẩn thận bằng dây xích. Nín thở áp tai vào cánh cửa gỗ lạnh lẽo lắng nghe từng âm thành xung quanh, tiếng bước chân chậm rãi của đôi dép tổ ong quen thuộc vang lên rõ mồn một, từng nhịp một đều đặn như tiếng trống nhằm báo hiệu, nhóc cẩn thận đếm thầm từng bước một và khi những tiếng bước chân ấy dừng lại ngay sát cửa nhóc biết rằng mẹ đã đến chơi …