Chạy đi!
Conphải chạy!
Chạy mau!
Chạy, chạy và chạy.
Đó là những lời dục giả cuối cùng của mẹ, trước khi Hiếu chẳng còn thấy bà trên đời.
Ngay từ lúc cậu có ý thức, cậu nhớ mình đã được mẹ thúc dục là tập chạy, phải chạy và nên chạy.
Cậu nhút nhát, ít dám đối mặt với mọi thứ.
Mẹ luôn luôn chịu an củi cậu rằng…