Bà Lan gượng ngồi dậy , bao lâu rồi bà mới nằm mộng thấy kể từ sau khi ông Quý mất ? Bà cứ ngồi bất động như thế mà suy nghĩ . Lời nguyện của bà năm nào tưởng như quên đi rồi thì nay chồng bà về nhắc lại. Hít thở thật sâu bà tự nhủ : ” từ ngày mai mình sẽ bắt đầu “!!
Buổi sáng nghe chuông điện thoại từ Lập báo con dâu đã hạ sinh mẹ tròn con vuông, bà Lan vui mừng khôn xiết.. Cúp máy xuống ,bà vội gọi dì Sáu :
– Dì Sáu ơi. Con Hậu sinh rồi! Một trai một gái. Dì mau chạy ra chợ mua giùm tôi ít bánh trái! Tôi lễ tạ ông bà tổ tiên!
– Tạ ơn trời phật đã phù cho mẹ con cô ấy! Tôi mừng quá bà chủ ơi! Tôi đi liền đây!
– Dì đi lẹ đi..ah..mà mua ít đồ nấu ăn chay nha..
Dì Sáu ngạc nhiên :
– Bà ăn chay hả? Nay đâu phải ngày rằm hay mồng một đâu..
– Ừ tôi muốn làm nốt điều dang dở mà mình chưa làm được. Lần này tôi quyết tâm rồi.