mau-mau-cua-anh

Màu máu của anh…

Gã quắc mắt :

– Mày định đánh con gái à?

Thằng nhõi hậm hực :

– Con ranh này láo toét trước.

Hoàng nhìn Vy, rồi quay lại nó :

– Cái Vy là em gái tao, mà mày biết đấy, tao đã vào tù một lần rồi, thì cũng có thể vào tù lần nữa, vì nó!

Hai chữ “vào tù” như con dao nhọn găm thẳng lên trái tim Vy, nó thấy đau nhói. Anh nó chẳng ngại phơi bày quá khứ nhơ nhớp để bảo vệ nó…

Thằng nhõi không nói được câu nào, liếc trộm Vy cay cú… Rồi nó vẫy mấy con bé bạn đi về.

Mắt Vy đỏ hoe.

– Cảm ơn anh…

Ôi! Hoàng sợ thấy con gái khóc, nhất là đôi mắt buồn kia. Gã pha trò :

– Con khỉ gió! Mày không biết đường gọi cho anh à? Mà anh thấy thằng cu đấy cũng được. Đẹp trai, sáng sủa, “tối sủa” còn gì… Yêu quách đi có phải đỡ phiền không?

Vy gạt nước mắt, nói rành rọt :

– Em không thể yêu một thằng coi con gái là những món đồ sưu tập, có được thì hả hê, không có thì ***g lộn lên. Lại càng không bao giờ chấp nhận một thằng đàn ông mồm nói yêu em mà trước mặt em ve vãn những đứa con gái khác.

– Ờ hờ… – Hoàng chưng hửng – Rồi thì bây giờ có đi mua bánh Trung thu nữa không?

– Dạ có!

Ngồi sau xe Hoàng, Vy lảm nhảm hát vu vơ.

Bỗng nó vỗ vai Hoàng, thỏ thẻ :

– Anh ơi…

– Nói!?

– Hôm qua “bạn ấy” nhắn tin cho em.

– Bạn nào?

– Người yêu cũ ý.

– Bảo sao?

– Kêu nhớ với không quen cuộc sống trong ấy…

– Thế thôi à?

– Khoe quen được bạn cùng lớp dễ thương lắm…

– Rồi mày có chúc nó hạnh phúc không?

Vy bật cười ha hả :

– Điên! Em chưa trù ẻo cho cuộc đời nó tăm tối đến âm vô cực thì thôi ấy.

– Khiếp. Xin cô. Nhỏ mọn vừa.

– Nếu là anh thì có thế không? – Vy nhấm nhẳng.

Hoàng nghe lòng mình buốt giá… Ừ…nếu là gã thì sao? Gã sẽ chẳng như Vy, vì gã yêu cô ấy, yêu bằng cả trái tim, là phải biết chấp nhận, là thấy vui khi người mình yêu hạnh phúc. Vy và cái tình yêu bọ xít của nó còn non và xanh lắm, nó đâu hiểu được…

– Anh vẫn luôn mong cô ấy sống tốt…

Vy im bặt. Nó nể Hoàng quá. Một thằng nghiện có lòng vị tha vĩ đại và cao thượng đến không ngờ…

Tối, Vy đang nằm ườn xem phim thì điện thoại rung ầm ầm. “Đại ca is calling”…

– Em đây. Hót đi chim.

Đầu bên kia, giọng Hoàng gấp gáp :

– Mày xuống nhà ngay anh bảo cái này.

Vy lật đật chạy ra mở cổng. Nó hoảng hồn khi nhìn thấy Hoàng : hai mắt đục ngầu, đầu tóc rối bời, chiếc áo sơ mi nhàu nhĩ mở toang cả hai cúc ngực. Nó luống cuống :

– Anh sao thế này?

– Đừng hỏi nhiều. Còn tiền không? Vứt anh vay mấy “lít”, nhanh.

– Em làm gì có.

Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận